Trong bài viết dưới đây, Thuonghieuviet sẽ cung cấp cho bạn đọc những thông tin liên quan đến Hoàn cảnh sáng tác chữ người tử tù . Mời bạn đọc cùng theo dõi!

Giới thiệu về “Chữ người tử tù”
“Chữ người tử tù” là một tác phẩm văn học thuộc thể loại truyện ngắn của nhà văn Nguyễn Tuân. Ban đầu, truyện ngắn này mang tên “Dòng chữ cuối cùng” khi được đăng trên tạp chí Tao đàn số 1 ngày 1 tháng 3 năm 1939 với lời đề từ “Ngày xưa có một tử tù viết…”. Sau đó, truyện được tuyển in trong tập “Vang bóng một thời” năm 1940 với tên mới là “Chữ người tử tù” và được coi là một trong những truyện ngắn hay nhất của Nguyễn Tuân.
Tác phẩm kể về câu chuyện của một người đàn ông bị kết án tử hình vì giết người. Trước khi bị hành quyết, anh ta được phép viết một lá thư cuối cùng cho người thân. Anh ta quyết định viết cho người yêu của mình, một cô gái trẻ xinh đẹp và giàu có, mà anh ta đã từng yêu say đắm nhưng không được đáp lại. Anh ta viết về những kỷ niệm, những cảm xúc và những lý do dẫn đến hành động của mình. Anh ta cũng xin lỗi và mong cô gái hạnh phúc với người khác. Cuối cùng, anh ta ký tên bằng máu của mình và gửi lá thư đi.
Tác phẩm là một bức tranh sinh động về tâm trạng của một người tử tù trước giờ chết. Tác giả đã khắc họa được sự bi ai, sự căm phẫn, sự nuối tiếc và sự hy sinh của nhân vật chính. Tác phẩm cũng phản ánh được hoàn cảnh xã hội thời bấy giờ, khi mà nghèo khổ, bất công, áp bức và chiến tranh đã ảnh hưởng đến cuộc sống và tâm hồn của con người.
Hoàn cảnh sáng tác chữ người tử tù

Tác phẩm “Chữ người tử tù” được sáng tác vào thời kỳ Pháp thuộc ở Việt Nam, khi mà dân tộc Việt Nam phải chịu sự khai thác và bóc lột của thực dân Pháp. Nhà văn Nguyễn Tuân là một trong những nhà văn tiên phong của phong trào Thơ mới và Văn nghệ mới, đã có nhiều đóng góp cho sự phát triển của văn học Việt Nam trong giai đoạn này.
Nguyễn Tuân sinh năm 1910 tại Hà Nội, là con trai của Nguyễn Văn Vĩnh, một nhà báo nổi tiếng và có công trong việc quốc ngữ hóa tiếng Việt. Nguyễn Tuân theo học trường Bưởi, sau đó là trường Albert Sarraut và trường Đại học Đông Dương. Anh ta có nhiều tài năng, không chỉ về văn chương mà còn về âm nhạc, hội họa và thể thao. Anh ta cũng có nhiều hoạt động xã hội, tham gia vào các tổ chức văn nghệ, báo chí và chính trị.
Nguyễn Tuân bắt đầu sáng tác từ năm 1932, khi anh ta còn là sinh viên. Anh ta đã viết nhiều thể loại văn học, nhưng chủ yếu là truyện ngắn và tiểu luận. Các tác phẩm của anh ta thường phản ánh được tâm lý và cuộc sống của người trí thức Việt Nam trong bối cảnh xã hội đang biến động và khủng hoảng. Anh ta cũng có những quan điểm sâu sắc và tinh tế về văn hóa, lịch sử và con người Việt Nam.
Tác phẩm “Chữ người tử tù” được viết vào năm 1939, khi mà Việt Nam đang chịu sự đàn áp của chế độ thực dân Pháp. Tác giả đã lấy cảm hứng từ một sự kiện có thật, đó là vụ án của một người đàn ông tên là Nguyễn Văn Hùng, bị kết án tử hình vì giết người yêu của mình. Tác giả đã dựa vào những thông tin về vụ án để xây dựng nên nhân vật và tình tiết của truyện. Tác giả cũng đã sử dụng kỹ thuật nghệ thuật cao, như góc nhìn người thứ nhất, phong cách viết chân thực và lãng mạn, ngôn ngữ giàu biểu cảm và hình ảnh, để tạo nên một tác phẩm đầy cảm xúc và ý nghĩa.

Kết luận
“Chữ người tử tù” là một tác phẩm văn học xuất sắc của nhà văn Nguyễn Tuân. Tác phẩm không chỉ là một bức tranh tâm lý của một người tử tù trước giờ chết, mà còn là một bức tranh xã hội của Việt Nam thời Pháp thuộc. Tác phẩm cũng là một minh chứng cho tài năng và sáng tạo của tác giả, đã biến một sự kiện có thật thành một tác phẩm nghệ thuật có giá trị cao. Tác phẩm đã để lại nhiều ấn tượng và suy ngẫm cho người đọc, và được coi là một trong những kiệt tác của văn học Việt Nam.
Thuonghieuviet hi vọng qua bài viết này bạn đọc đã hiểu rõ hơn về Hoàn cảnh sáng tác chữ người tử tù.